Đau lòng nhất không phải nghèo khó, mà là cha mẹ chúng ta vẫn cho người khác “mượn vận may” khi đã về già

ORIG. TEAM

Khi bình yên là điều gia đình nào cũng hằng ao ước, sự ổn định và hạnh phúc từng ngày lại càng trở nên quan trọng. Không gì có thể so sánh với tình thương và sự bảo bọc của cha mẹ, những người luôn cân nhắc từng lời nói, hành động và đặt nền móng vững chắc cho mọi thành viên trong gia đình. Hãy tưởng tượng, khi truyền thống tốt đẹp được gìn giữ và phát huy, gia đình bạn sẽ thịnh vượng đến như thế nào.

Tuy nhiên, sự mạnh mẽ và đức hy sinh của cha mẹ đôi khi lại biến thành một “nghĩa vụ” khi tuổi đã xế chiều. Việc tiếp tục “cho mượn vận may” để giữ gìn mối quan hệ hay vì mặt thể diện đã không ít lần làm mất đi cân bằng và nguyên tắc sống mà họ từng kiên định.

Những quan hệ “bên ngoài” không chỉ tiềm ẩn rắc rối mà còn có thể làm suy yếu năng lượng tích cực, ảnh hưởng đến sự phát triển của từng cá nhân trong gia đình. Đau lòng nhất không phải là vật chất thiếu thốn, mà là việc những người làm trụ cột – cha mẹ chúng ta, vẫn không ngừng hy sinh hạnh phúc cá nhân cho người khác khi đã ở ngưỡng cửa của tuổi già.

Đau lòng nhất không phải nghèo khó, mà là cha mẹ chúng ta vẫn cho người khác “mượn vận may” khi đã về già- Ảnh 1.

-1-
Dễ dàng can thiệp vào nhân quả của người khác sẽ chỉ tiêu hao phước lành của chính bạn mà thôi

Trong một ngôi chùa, có một chú tiểu trẻ nhìn cây khô héo trong sân mà lòng đầy lo lắng. Anh ta không muốn cái cây chết đi nên đã chạy đến cầu cứu sư phụ: “Con nên làm cách nào để cứu lấy chiếc cây này?”.

Sư phụ suy nghĩ một lát rồi nói với anh ta: “Đừng làm gì cả, hãy để nó tự nhiên như vậy”. Chú tiểu nọ không hiểu: “Sư phụ, sao ngài có thể nhẫn tâm như vậy? Trước đây con luôn cho rằng ngài là người tốt bụng”.

Từ đó, để cứu lấy cây nhỏ, chú đã cố gắng hết sức tưới nước thường xuyên hàng ngày và chăm sóc nó sau một thời gian. Nhưng sau một thời gian, lá trên cây vẫn rụng, thân cây dần gãy và khô héo hoàn toàn.

Bởi vì trong khoảng thời gian tu luyện này, chú tiểu và cây nhỏ đã thiết lập được mối liên hệ tình cảm khi nhìn thấy sự kết thúc của cuộc đời mình, chú rơi vào nỗi buồn dài hạn và không thể thoát ra được.

Thực ra, nếu suy nghĩ kỹ thì trong cuộc sống, bạn không chỉ phải để mọi thứ trong cuộc sống của mình tồn tại một cách tự nhiên mà còn phải để những điều tốt, xấu của người khác diễn ra một cách tự nhiên.

Mỗi người đều có những vận hạn lẫn khó khăn riêng cần vượt qua. Có những điều người khác không thể giúp được nên bạn chỉ có thể tự mình vượt qua; có những sự thật mà người khác không thể giải thích được, bạn chỉ có thể tự mình hiểu được.

Nếu dễ dàng can thiệp vào nhân quả của người khác, bạn sẽ phải chịu trách nhiệm về đúng sai của họ. Cuối cùng bạn cũng sẽ gánh chịu những điều bất hạnh thay vì phước lành của người khác. Ít nhất nó tiêu tốn năng lượng của chính mình và tích lũy rất nhiều cảm xúc tiêu cực. Nhiều nhất nó làm tiêu hao quá nhiều phước lành của một người và để lại rất nhiều hỗn loạn. Cũng có nhiều trường hợp trong thực tế nói về việc “tham gia vào nhân quả của người khác” nhưng lại cho rằng đó là sự tử tế của bản thân. 

Một người đàn ông nọ, trong ký ức của mọi người, ông luôn là người rộng lượng, không biết từ chối. Chính vì sự rộng lượng này mà đã nhiều lần gây rắc rối cho ông và gia đình trong nhiều năm qua. Có lần, một người họ hàng cần tiền gấp để kinh doanh và đến vay tiền ông. Khi biết ông không có nhiều tiền, người họ hàng đã nhờ ông đi vay như một lời đảm bảo, khi có lãi người họ hàng đó sẽ hoàn trả đầy đủ. Kết quả là đối phương bỏ chạy, để lại cho gia đình ông những khoản nợ chưa trả và cuộc sống khốn khổ.

Tại sao người ta luôn thắc mắc, có những người ăn ở hiền lành, tốt bụng, luôn giúp đỡ người khác lại hay gặp họa?

Câu trả lời rất đơn giản: Bởi vì họ rất dễ dãi: Nhờ gì cũng đồng ý, xin gì cũng sẽ cho.

Họ đã thành công trong việc tạo ra một bản thân không có nguyên tắc. Vì họ không có nguyên tắc nên những người khác đương nhiên sẽ không có điểm mấu chốt đối với họ.

Đừng bao giờ cố gắng chịu đựng sự đau khổ của người khác, chứ đừng nói đến việc cứu độ người khác mà không có bất kỳ nguyên tắc nào.

Nếu bạn luôn muốn giúp người khác giải quyết những vấn đề mà bạn không đủ khả năng thực hiện, cuối cùng bạn sẽ thay đổi con đường mà bạn muốn đi ban đầu. Khi bạn không thể giúp đỡ người khác, hãy chắc chắn rằng sự hào phóng của bạn sẽ được loại bỏ kịp thời.

Có khả năng bảo vệ bản thân trước, sau đó sử dụng năng lượng còn lại của mình để giúp đỡ người khác là một trí tuệ tuyệt vời trong cuộc sống.

Đau lòng nhất không phải nghèo khó, mà là cha mẹ chúng ta vẫn cho người khác “mượn vận may” khi đã về già- Ảnh 2.

-2-
Đừng đặt chân mình vào đôi giày của người khác

Trong một cuộc phỏng vấn nhà văn Mạc Ngôn, có người đã hỏi:

“Đôi khi, độc giả sẽ hỏi ông một số câu hỏi từ xưa đến nay, ông sẽ trả lời chứ?”.

Mạc Ngôn bình tĩnh đáp:

“Nếu bạn có thể trả lời, hãy trả lời; nếu bạn không thể, hãy giả vờ bối rối. Nhà văn không phải là bách khoa toàn thư. Có nhiều điều họ không hiểu và không thể giả vờ hiểu”.

Theo ông, càng viết, ông càng nhận ra mình thực sự biết rất ít.

Sau này, Mạc Ngôn cũng viết điều này trong cuốn sách của mình:

“Tôi hiểu rằng trên đời này không ai có thể cứu được ai. Ai cũng có khó khăn, nói về chúng cũng không thể thỏa mãn cơn đói khát”.

Quả thực là vậy. Nếu chưa từng trải qua hoàn cảnh của người khác, bạn không thể hiểu hết được lựa chọn của họ.

Bạn không thể ra lệnh cho cuộc sống của người khác nếu bạn chưa đi trên con đường của họ.

“Chúng ta khác nhau. Mỗi người có cách đối xử với thế giới riêng. Bạn có thể không đồng ý với họ, nhưng bạn không thể thay đổi họ một cách trịch thượng”.

Lý do giúp một người có thể hòa hợp tốt với mọi người trong nhiều năm nằm ở chỗ: Người đó không bao giờ đưa ra lời khuyên ngẫu nhiên hay phán xét cuộc sống của người khác.

Bạn có thể đưa ra ý kiến nhưng không thể ép buộc người khác làm theo ý mình và bắt người khác phải nghe theo mình.

Khi giao tiếp với người khác, điều cấm kỵ nhất là đánh giá đúng sai trong cuộc sống của người khác từ góc nhìn của chính mình.

Khi bước đi trên đời, một trong những điều quan trọng nhất là phải chăm sóc đôi tay của chính mình và ít can dự vào cuộc sống của người khác. Phải có ý thức rõ ràng về ranh giới giữa mọi người, ngay cả khi họ ở gần nhau, đồng thời nên duy trì khoảng cách thoải mái và thích hợp giữa nhau.

Đừng bao giờ hủy hoại vị trí của chính mình bằng cách nói năng nhanh chóng để rồi cuối cùng sẽ bị tổn hại.

Đừng đặt chân mình vào đôi giày của người khác. Chỉ khi từ bỏ việc tự cho mình là đúng, bạn mới có thể đi trên con đường đúng đắn.

Đau lòng nhất không phải nghèo khó, mà là cha mẹ chúng ta vẫn cho người khác “mượn vận may” khi đã về già- Ảnh 3.

-3-
Ghen tị quá mức với cuộc sống của người khác sẽ hủy hoại tâm lý của chính bạn

Có người từng nói thế này: “Con người khi đến thế giới này sẽ luôn có nhiều bất mãn, nhiều bất công, nhiều mất mát, nhiều đố kỵ”.

Bạn ghen tị với sự tự do của tôi, tôi ghen tị với sự tiết chế của bạn; bạn ghen tị với chiếc xe của tôi, tôi ghen tị với ngôi nhà của bạn. Bạn ghen tị với công việc của tôi, tôi ghen tị với bạn vì bạn luôn có thời gian để nghỉ ngơi mỗi ngày.

Biết bao người cả đời đi tìm hạnh phúc cho người khác mà không bao giờ nhìn thấy ánh sáng của cuộc đời mình, mãi mãi chỉ sống trong sương mù. Có bao nhiêu người đi qua nửa cuộc đời mà vẫn chỉ nhìn thấy sự hoàn hảo của người khác.

Bộ phim ngắn “Cửa sổ hàng xóm” kể một câu chuyện như sau:

Khi một cặp vợ chồng bước vào tuổi trung niên, họ thấy cuộc sống ngày càng nhàm chán, mỗi ngày trôi qua như một vũng nước đọng. Tình cờ qua khung cửa sổ, họ nhìn thấy cuộc sống đời thường ngọt ngào của đôi vợ chồng trẻ ở tòa nhà đối diện.

Kể từ ngày đó, việc nhìn trộm hạnh phúc ở phía bên kia đã trở thành một phần thói quen hàng ngày của họ. Họ phát hiện ra rằng gia đình thỉnh thoảng vẫn tổ chức tiệc tùng và cuộc sống của họ rất vui vẻ, sôi động.

Nhìn lại cuộc đời của chính mình, dường như luôn khó có thể nhìn thấy được ánh nắng. Cho đến một ngày, họ thấy người đàn ông đối diện có vẻ ốm yếu và đã cạo trọc đầu. Một lúc sau, một chiếc xe chở xác đến chở người đàn ông đó đi.

Người phụ nữ đối diện đang đứng một mình ở tầng dưới, trên mặt hiện rõ nỗi buồn nên họ đến an ủi. Người phụ nữ nghẹn ngào nói với họ: “Chồng tôi mắc bệnh nan y. Chúng tôi luôn ghen tị với gia đình năm người của các bạn. Chúng tôi thường thấy các bạn vui vẻ, cùng nhau ăn cơm, bình yên và thoải mái…”.

Hóa ra cuộc sống thường nhật mà họ cho là nhàm chán vẫn luôn là niềm hy vọng khó nắm bắt ở phía bên kia.

Những người nhìn lên bầu trời đầy sao luôn nghĩ rằng các ngôi sao là những viên ngọc quý, trong suốt như pha lê và không tì vết. Những người bay vào các vì sao đều biết rằng ở đó có bụi và sỏi, và chúng cũng phức tạp như Trái Đất.

Nếu bạn luôn tập trung vào những gì người khác có thì sẽ khó có thể gia tăng chỉ số hạnh phúc của chính mình. Nếu bạn liên tục đấu tranh với những phần còn thiếu của bản thân, bạn sẽ chỉ mất nhiều hơn mà thôi.

Một gia đình hạnh phúc thực sự không thể tách rời khỏi bốn chữ: Mãn nguyện và hạnh phúc.

Hài lòng không có nghĩa là bạn không muốn tiến bộ mà là bạn thờ ơ với được và mất. Hạnh phúc cũng có nghĩa là sống một cuộc sống đơn giản.

Nửa sau cuộc đời, phải học cách buông bỏ những gì mình không thể có được; hãy trân trọng những gì mình đã có.

Gia đình muốn thịnh vượng lâu dài phải biết giữ nhịp điệu riêng và chăm sóc từ trường của chính mình. Làm cha mẹ, cho con vàng bạc không bằng tu dưỡng bản thân, hướng dẫn con đi theo hướng tốt, trở thành niềm tin cậy của gia đình.

Là một gia đình, hãy tập trung vào hạnh phúc trước mắt và đừng can thiệp vào việc của người khác, vận may sẽ tiếp tục tuôn chảy.

Nguồn: Kinh tế và Dự báo

Share This Article
Leave a comment