Tôi 63 tuổi, đang điều trị ung thư gan: Nằm viện giống như kính lúp nhìn thấu nhân sinh, tường tỏ 4 điều cay đắng!

ORIG TEAM

Mắc ung thư gan, phải nằm viện, bà lão mới nhận ra được những sự thật trần trụi trong cuộc đời.

Câu chuyện của bà Chen Juan đăng tải trên Toutiao (mạng xã hội Trung Quốc) nhận được sự quan tâm của mọi người.

Xin chào mọi người, tôi tên là Chen Juan, 63 tuổi. Trước đây, tôi là giáo viên. Sau khi nghỉ hưu, tôi dạy thêm bên ngoài được 5 năm rồi về nghỉ hẳn. Năm ngoái, tôi bị đau bụng suốt nửa năm, lúc nào cũng thấy bụng chướng căng, khó chịu.

Luc đầu, tôi cũng không quan tâm nhưng tình trạng ngày càng tồi tệ. Vì thế, tôi phải đến bệnh viện thăm khám và điều trị. Bác sĩ chẩn đoán tôi mắc ung thư gan. Trong cuộc đời, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình mắc ung thư, thật tệ khi điều đó xảy ra.

May mắn thay, con trai tôi có công việc tốt, làm việc tại cơ quan nhà nước nên hỗ trợ làm thủ tục nhập viện rất nhanh. Phòng tôi có 4 giường. Ban đầu, con tôi muốn tìm phòng riêng cho tôi nhưng cuối cùng hết phòng nên tôi phải ở chung. Cuộc sống của tôi gắn bó với giường bệnh, thuốc men, hoá trị. Và tôi cũng dần quen những người nằm chung phòng.

Tôi 63 tuổi, đang điều trị ung thư gan: Nhập viện là kính lúp nhìn thấu nhân sinh, tường tỏ 4 điều cay đắng! - Ảnh 1.

(Ảnh minh hoạ)

Người nằm giường số 1

Đó là vợ chồng bà Châu, 70 tuổi, trước đây làm trong đơn vị nhà nước và giờ đã nghỉ hưu. 2 vợ chồng bà Châu có một cô con gái tên là Xiaorong, học Đại học Giao thông Thượng Hải. Sau khi tốt nghiệp, cô gái làm cán bộ tại công ty nước ngoài.

Bà Châu bị ung thư dạ dày giai đoạn đầu. Vì là người tỉnh khác nên bà chọn cách điều trị tại viện hàng ngày. Bà mới phẫu thuật cắt khối u được 1 tháng. Chồng bà Châu 72 tuổi luôn đồng hành cùng vợ bất kể là ngày hay đêm. Ông ấy sẽ đi đăng ký khám bệnh, lấy thuốc, lấy đồ ăn giúp vợ,… Ở tuổi này, thật sự những việc này trên là quá sức với ông.

Thi thoảng con gái bà Châu mới tới thăm vì bận phải đi dạy. Cô gái cũng sử dụng hết tất cả các ngày nghỉ phép trong năm để hỗ trợ bố chăm mẹ. Vì nghỉ phép nhiều nên lãnh đạo không hài lòng với Xiaorong, thậm chí doạ sa thải. Nhưng Xiaorong khảng khái trả lời, việc làm có thể tìm sau, nhưng cô không thể bỏ mẹ lúc đau ốm.

Tôi 63 tuổi, đang điều trị ung thư gan: Nhập viện là kính lúp nhìn thấu nhân sinh, tường tỏ 4 điều cay đắng! - Ảnh 2.

(Ảnh minh hoạ)

Người nằm giường số 2

Đó là nữ kế toán 38 tuổi, cũng có vấn đề về gan. Người chăm sóc cho cô gái là cha mẹ già, còn chồng cô thì chẳng bao giờ có mặt. Sau này, tôi mới biết rằng 2 vợ chồng cô lấy nhau đã lâu nhưng chưa có con, nhiều lần phải can thiệp bằng các biện pháp khác nhau.

Chồng cô gái vốn dĩ không ưa cô, giờ biết cô bị bệnh liền đệ đơn ly hôn. Và giờ người chăm sóc hàng ngày cho cô chính là cha mẹ . Cô gái phiền lòng vì điều này nhưng chẳng còn cách nào khác. Cô cũng không thể bỏ tiền thuê người giúp việc bởi chi phí quá cao, trong khi căn bệnh này cần nhiều thời gian để chữa trị.

Hàng ngày, đôi vợ chồng già chỉ dám mua bánh bao hấp ăn cùng dưa muối chua. Họ tằn tiện chắt bóp chi tiêu, tiết kiệm từng đồng để chữa bệnh cho con gái. Khi có mặt con, họ không dám kêu than ăn uống khổ sở, sợ con buồn. Họ luôn lạc quan, tràn đầy năng lượng để làm chỗ dựa tinh thần cho con. Họ làm tất cả mọi thứ để bao bọc, che chở cho con.

Tôi 63 tuổi, đang điều trị ung thư gan: Nhập viện là kính lúp nhìn thấu nhân sinh, tường tỏ 4 điều cay đắng! - Ảnh 3.

(Ảnh minh hoạ)

Người nằm giường số 3

Đó là một bà lão 69 tuổi, ở nông thôn. Bà đã goá chồng từ lâu, một mình vất vả nuôi các con khôn lớn, lấy vợ cho con. Thế nhưng khi biết tin bà mắc bệnh ung thư vú, bác sĩ nói tốn khoảng 100.000 NDT – 200.000 NDT chữa trị, con trai và con dâu của bà liền thay đổi thái độ.

Ban đầu, con trai hứa sẽ bán nhà để lấy tiền điều trị bệnh cho mẹ. Nhưng con dâu nghe vậy vùng vằng phản đối. Cô con dâu chia sẻ chỉ có thể hỗ trợ một phần vì còn nhiều khoản lo như mua nhà, mua xe, đóng tiền học cho các cháu.

Còn con trai thứ hai của bà có cuộc sống ổn định ở thành phố, điều kiện khá giả nhưng cũng không muốn bỏ tiền ra cho mẹ chữa bệnh. Con trai nói rằng mắc ung thư là hết, có điều trị cũng không khỏi, tốt nhất nên đưa bà về quê rồi tìm thầy thuốc Đông y theo dõi sức khoẻ.

Bà là 1 người mẹ goá phụ, cả đời lam lũ làm đủ việc để nuôi 2 con trai. Nhưng đến khi bà mắc bệnh, các con đều bỏ rơi bà, chẳng ai muốn bỏ tiền ra chữa bệnh cho mẹ. Nghe câu chuyện của bà, tôi đã rơi nước mắt.

Từ câu chuyện của những người nằm cùng phòng bệnh, tôi rút ra được 4 sự thật sau.

– Con gái không tệ hơn con trai, thậm chí còn tốt hơn: Mặc dù hiện nay đã có sự bình đẳng giữa nam và nữ nhưng nhiều người vẫn có tư tưởng quý trọng con trai hơn. Nhưng thực tế, khi bạn già yếu, bệnh tật, con gái thường giúp ích cho bạn nhiều hơn so với con trai.

– Vợ chồng như chim trong 1 rừng, khi tai hoạ ập đến thì bay riêng: Nữ kế toán bị vô sinh đã cố gắng chạy chữa. Cô phải chịu đựng rất nhiều, cả thể xác lẫn tinh thần, cô đã quá đáng thương rồi. Giờ không ngờ vì bệnh tật mà chồng lại nhẫn tâm bỏ rơi cô.

– Tình yêu cha mẹ dành cho con cái tồn tại mãi mãi: Đối với nữ kế toán, dù cô không may mắn có được chồng tốt nhưng cha mẹ cô lại rất tuyệt vời. Họ đã tận tâm chăm sóc cô, đây là niềm hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời cô. Hay bà lão giường bên có thể nuôi 2 con trai học đại học dù goá phụ. Chỉ có bà mới biết mình đã phải chịu đựng bao nhiêu vất vả, tất cả vì mong các con nên người.

– Khi về già, trong tay phải có tiền: Bà lão goá chồng dù chẳng trông cậy được ở 2 con nhưng bà có tiền tiết kiệm để chữa bệnh. Đi gần hết cuộc đời, bà mới nhận ra, trong tay có tiền thì chẳng cần trông cậy vào ai, có thể tự mình xoay sở. Giờ bà không còn phiền lòng mà sẽ ăn uống, nghỉ ngơi để có sức khoẻ tốt, sống thanh thản nốt quãng đời còn lại.

Nguồn: Afamily

Total
0
Shares
Related Posts